Top 12 # Xem Nhiều Nhất Vì Sao Nói Trước Bước Không Qua Mới Nhất 6/2023 # Top Like | Cuocthitainang2010.com

Vì Sao Người Ta Thường Nói Trước Bước Không Qua

Nhưng tại sao vẫn có những người dùng toàn những từ ngữ tích cực trong câu khẳng định mà kết quả vẫn ngược lại. Chúng ta lấy ví dụ một ứng viên tranh cử nói trước quần chúng với số lượng rất lớn, họ hứa hẹn: “Nếu trúng cử, nhất định tôi sẽ làm cho nền kinh tế phục hổi chỉ trong vòng…..”, nhưng vì sao sự thật lại có lúc ngược lại. Có những người có tài hùng biện, vì khả năng ăn nói nên quần chúng có niềm tin vào những hứa hẹn. Nhưng nghiên cứu kỹ tâm lý con người thì chúng ta đều có những nghi ngờ vi tế, mặc dù rất tin tưởng vào người diễn thuyết nhưng trong tiềm thức chúng ta vẫn có phản ứng trái chiều với nó, đó là khi chúng ta đã ở một mình và có suy nghĩ lại những điều người khác nói. Thường những người phát biểu hùng hồn như vậy có sự kiêu mạn trong tâm, và sự kiêu mạn thì bị chúng ta lên án một cách trực diện hay âm thầm; chính tiềm thức của chúng ta đã âm thầm lên án những khẳng định hùng hồn trước công chúng như vậy. Và do đó, mặc dù bề ngoài là việc đặt trọng niềm tin của quần chúng nhưng sự chi phối của tiềm thức cộng đồng đã có tác dụng ngược nên quyết định kết quả của những lời hứa đó ở cuộc sống bên ngoài. Nếu chúng ta nói trước càng nhiều người thì cái nguy cơ vi tế của sự phản công tiềm thức ngấm ngầm đó càng cao. Đó là lý do tại sao nhiều nhà lãnh đạo đã không thực hiện được lời hứa với quần chúng khi thật sự nhậm chức và làm công tác lãnh đạo.

Thêm nữa là con người có bản ngã chi phối và có sức phá hoại rất ghê gớm, bản ngã càng lớn thì nguy cơ đổ vỡ càng cao. Nếu bạn nói lời khẳng định một mình mà không có chút ngã mạn trong đó thì khả năng thành tựu là rất lớn; nhưng nếu nói khẳng định một mình nhiều lần mà có sự tự mãn vào khả năng của mình thì tiềm thức sẽ kết hợp với bản ngã làm cho việc thực hiện của bạn sẽ bị thất bại.

Nguồn: Internet

Lavender Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.

HTML source

Vì Sao Trẻ Chậm Nói?

Hiện nay, số trẻ chậm nói ngày càng xuất hiện nhiều khiến cho các ông bố bà mẹ vô cùng lo lắng và dùng đủ mọi cách để con có thể nói được nhưng không hiệu quả. Vậy thì nguyên nhân chính là từ đâu?

Ở những trẻ bình thường, từ 3 đến 6 tháng tuổi, trẻ đã có thể ê a được những tiếng nói đầu tiên. Ở giai đoạn này, trẻ đã có thể phát hiện được những tiếng động phát ra từ những vị trí khác nhau, đồng thời trẻ cũng bắt đầu nói được những có có nguyên âm “a” như ba, bà…Tùy theo mỗi trẻ, nhưng khoảng 11 tháng tuổi trở đi, trẻ đã có thể nói được 2 – 3 từ đơn khá rõ ràng. Đến khi trẻ được 3 – 4 tuổi, trẻ đã có thể nói được những câu phức tạp và bắt đầu sử dụng ngôn ngữ một cách khá tốt.

Tuy nhiên có một thực tế phải thừa nhận rằng, ngày nay số lượng trẻ chậm nói ngày càng nhiều. Có những bé đến 18, 21 tháng tuổi vẫn chỉ biết bập bẹ những từ vô nghĩa. Có những bé đã 3,4 tuổi nhưng vẫn “ngọng líu ngọng lô”. Không nên đổ lỗi cho bé hay nghĩ rằng “con mình nó thế!”. Trẻ biết nói sớm hay muộn, nói chuẩn hay ngọng, phần lớn đều là ở sự dạy dỗ và uốn nắn của người mẹ.

Xin liệt kê ra đây những sai lầm “kinh điển” của chị em trong việc dạy bé đã khiến trẻ chậm nói, nói ngọng.

1. Đáp ứng con quá nhanh chóng

“Lỗi” này quả đúng là yêu con quá lại hóa hại con. Khi bé chỉ vào bình sữa và với với tay đòi cầm, đòi ăn. Ngay lập tức, mẹ lấy bình sữa đưa cho con vè cho bé ăn. Hay Làm như vậy là mẹ đã tước đi cơ hội để trẻ được nói.

Cách làm đúng phải là mẹ nên khơi gợi cho trẻ nói ra điều mà trẻ muốn,. Bất kể đó là từ “đói”, từ “sữa” hay từ “măm măm” thôi cũng rất quan trọng. Khi trẻ nói được điều đó, người lớn nên động viên, cổ vũ cho trẻ bởi vì đó là một sự tiến bộ. Lúc này, bé sẽ hiểu cách dùng ngôn ngữ để biểu đạt ý mà mình muốn.

2. Bật tivi, ipad, iphone cho bé xem suốt ngày

Đối với trẻ con, có vẻ như công nghệ càng hiện đại thì lại càng “hại điện”. Có một hiện tượng rất thú vị mà bất cứ bà mẹ nào cũng nhận ra, đó là cứ bật tivi lên thì trẻ bỗng dưng lại “ngoan” một cách kỳ lạ. Bé ngồi yên, chăm chú theo dõi, bỏ cả chạy nhảy, bỏ cả quấy mẹ và đương nhiên, trẻ cũng bỏ cả nói chuyện.

Nhiều chị em thắc mắc: mẹ nói cũng là nói mà tivi nói cũng là nói. Tại sao trẻ xem tivi lại chậm nói còn nghe mẹ nói lại nhanh biết nói. Thực ra, việc giao tiếp giữa mẹ – con và tivi là hai mối quan hệ hoàn toàn khác nhau. Khi trẻ xem tivi, bé sẽ chỉ tiếp nhận thông tin một chiều. Bé là người nghe và chỉ cần yên lặng nghe. Lâu dần sẽ khiến trẻ mất đi ham muốn được nói. Trong khi đó, khi bé giao tiếp với mẹ, đấy là một mối quan hệ hai chiều. Bé vừa là người nghe, vừa là người cần nói, cần bày tỏ ý kiến. Từ đấy sẽ thôi thúc trẻ nói hơn. Xem tivi nhiều cũng khiến trẻ quên đi giọng mẹ và chỉ tập trung vào âm thanh của tivi.

3. Lười nói chuyện với con vì nghĩ bé “chẳng hiểu gì”

Giao tiếp với trẻ sơ sinh đôi khi giống như độc thoại bởi bé chưa nói được, vốn từ còn quá ít nên phản ứng với những câu hỏi của cha mẹ thường bị chậm. Điều này khiến một số bà mẹ cảm thấy buồn chán và thấy như mình đang làm một việc vô ích.Tuy nhiên, chính việc lười nói chuyện với con ngay từ khi bé mới là trẻ sơ sinh lại là nguyên nhân khiến bé chậm nói.

Nhưng chỉ cần có niềm tin rằng nói chuyện nhiều bé sẽ nhanh biết nói, mẹ sẽ có động lực để ‘tám’ với bé nhiều hơn. Đôi khi chỉ một câu nói bâng quơ, phiếm chỉ: “Để mẹ bế con nào” hay “Con yêu mẹ không?”… cũng có tác dụng lớn với khả năng ngôn ngữ của bé. Dù bé mới bập bẹ, ê a… thì cha mẹ vẫn nên nói chuyện liên tục cùng bé. Khi còn nhỏ, việc bé tăng vốn từ vựng và dần biết nói sẽ thông qua một cách duy nhất là lắng nghe người lớn nói chuyện với nhau.

4. Nói chuyện với con bằng ngôn ngữ trẻ con, cố tình nói ngọng, nhả nhớt.

Dùng ngôn ngữ trẻ con để nói chuyện với trẻ có nghĩa là người lớn thường dùng những từ đã được tỉnh lược để nói chuyện với trẻ. Ví dụ, một số bố mẹ hay thường thích dùng “ngoại ngữ của bé” như: “tị ơi tị” (chị ơi chị), “ơm ơm” (cơm), “ún on” của mẹ, (cún con của mẹ)… và cho rằng những từ ngữ sinh động này rất thú vị, có thể khiến trẻ hứng thú hơn. Với trẻ sơ sinh chưa biết nói, bé hay thường hét lên hoặc kêu “a..a…” rất to. Những lúc như vậy, mẹ lại cũng hét lên, cũng “a…a..”, cũng lặp lại những âm thanh y hệt của bé để “giao tiếp” với con. Điều này là sai lầm.

Nhiều ông bố bà mẹ sai lầm khi cứ nghĩ rằng chỉ cần dùng ngôn ngữ thế nào cho trẻ nhanh hiểu nhất và tỏ ra thích thú là được chứ không cần thiết là phải nói đúng và nói chính xác. Lâu dần, chính thói quen này của người lớn đã khiến cho trẻ mất đi khả năng tư duy về “lời nói đúng và đầy đủ”.

5. Không cho bé ra ngoài chơi và gặp gỡ bạn bè

Nhiều bố mẹ ngày nay vì sợ bên ngoài “nguy hiểm” nên thường nhốt con trong nhà một mình và chỉ chơi với các đồ chơi vô tri. Một số bà mẹ thậm chí khi thấy con đã đến tuổi đi học mẫu giáo, mầm non nhưng vẫn để con ở nhà với mẹ hoặc ông bà vì lo bé đi học sẽ bị lây bệnh từ bạn bè, lo cô giáo chăm con không kỹ. Chính điều này đã khiến trẻ chậm nói, tước đi của trẻ cơ hội được giao tiếp.

Có một thực tế ai cũng phải thừa nhận, đó là trẻ đi mẫu giáo sẽ rất nhanh biết nói. Bé được đặt trong một môi trường có nhiều bạn bè, tự khắc sẽ nảy sinh nhu cầu muốn giao tiếp, muốn nói chuyện, muốn bật thành lời. Mẹ nên chú ý cho bé đi chơi nhiều hơn, gặp gỡ nhiều bạn nhỏ cùng tuổi. Điều này sẽ cải thiện được tình trạng trẻ chậm nói và giúp bé nhanh biết nói hơn.

Theo eva.vn

Chính Là Chờ Em Nói Yêu Anh Chương 39: Vì Sao Em Không Hiểu?,

Ngày hôm đó đi mua sắm với Trình Nhã Văn, Lương Vỹ được nghe cô kể rất nhiều về những chuyện xảy ra khi cô và Mạc Chính Phong ở bên Mỹ, về ước mơ sau này có thể cùng anh bên nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc… Cô kể rất hồn nhiên, rất chân thật, không hề cố ý nói quá lên hay ra vẻ khoe khoang, nhưng càng như thế, trong lòng Lương Vỹ càng khó chịu. Cậu biết mình đang ghen, cho nên cảm thấy bản thân thật đáng xấu hổ. Cậu có tư cách gì để ghen? Trước đây là như vậy, bây giờ vẫn là như vậy. Cho dù biết bản thân không xứng với anh, không thể nào mơ tới chuyện hai người trở thành một đôi, nhưng cậu vẫn như cũ không buông bỏ được chấp niệm trong lòng, vẫn cứ yêu anh, cứ khó chịu khi người khác thân mật với anh. Rốt cuộc thì phải làm thế nào cậu mới quên được anh đây?

Đêm hôm đó, Lương Vỹ mất ngủ…

Sáng ra, cậu vác gương mặt tiều tụy mệt mỏi cùng đôi mắt thâm quầng ra đứng ở quầy hàng, ngáp ngắn ngáp dài, vừa nhìn đã thấy chán nản. Lúc Mã Tiểu Ny nhìn thấy cậu liền há hốc mồm, đến nỗi cằm gần như rớt xuống đất:

– Ê Vỹ Vỹ, ngày trước nói em hóa trang thú bông chào khách cho cửa hàng thì em không chịu. Gần đây doanh thu tăng lên rồi, tự dưng lại muốn đóng vai gấu trúc là sao? Quốc bảo đó nha, nuôi em chị không chịu nổi trách nhiệm đâu.

– Đùa nhạt nhẽo! – Lương Vỹ không thèm liếc cô – Mất ngủ thôi mà, cũng đâu phải lần đầu tiên chị thấy.

– Aiz, muốn trêu chọc một chút cũng không được, thật chẳng có tình thú gì cả.

– Đừng dùng từ lung tung có được không? Hơn nữa, cùng một trò mà chị dùng suốt hai năm, có chán không? Muốn trêu chọc ít ra chiêu trò cũng phải đa dạng chút chứ.

Mã Tiểu Ny nói không lại cậu, cũng không nói nữa, bĩu môi bắt đầu làm việc.

Lương Vỹ dụi dụi mắt, cố gắng để bản thân tỉnh táo lại.

Bất chợt Mạc Chính Phong từ bên ngoài xông thẳng vào trong cửa tiệm như một cơn lốc. Mã Tiểu Ny thấy anh, như thường lệ liền cười tươi như hoa chạy ra đón tiếp. Đáng tiếc anh không để ý đến cô, trực tiếp đến chỗ Lương Vỹ, không nói một lời nắm tay cậu lôi ra ngoài.

Lương Vỹ bất ngờ suýt nữa ngã chúi xuống đất, liên tục giãy dụa:

– Anh làm cái gì vậy? Buông ra! Học trưởng! Mạc Chính Phong! Anh kéo tôi đi đâu? Buông tôi ra! Có gì từ từ nói! Anh làm gì vậy hả? Này!

Mặc kệ cậu vùng vẫy kêu gào, Mạc Chính Phong không hề để tâm, chỉ tăng thêm khí lực siết chặt cổ tay cậu kéo đi, đẩy cậu vào xe, sau đó một đường lái xe đi, từ đầu đến cuối không hé răng nửa lời.

Mạc Chính Phong giống như ăn nhầm thuốc nổ vậy, cả gương mặt âm u như trời nổi bão, lái xe lao như bay trên đường, hoàn toàn không sợ gây tai nạn. Cũng may chọn đi đường vắng lại không có cảnh sát giao thông, nếu không đoán chừng tiền phạt cũng đủ để mua một căn nhà! Lương Vỹ nhận ra thái độ anh khác thường, cũng không dám hỏi nhiều nữa. Dù sao cũng đang ngồi trên xe của anh, vạn nhất chọc giận anh, khiến anh lạc tay lái đâm vào lề đường thì biết làm sao?

Xe chạy đến bên bờ sông vắng vẻ, xung quanh là cỏ lau cao gần bằng đầu người, Mạc Chính Phong mới cho dừng, nhưng vẫn là im lặng, ánh mắt nhìn một điểm phía trước, ngập tràn tức giận.

Lương Vỹ bấy giờ mới khẽ thở ra, ban nãy chạy xe nhanh như thế, tim cậu cũng muốn vọt lên cổ họng rồi.

– Anh rốt cuộc là có chuyện gì? Sao lại tức giận như thế?

– Em làm ra chuyện gì em còn không biết sao? – Mạc Chính Phong mở miệng, giọng nói rõ ràng là đang kiềm chế để không bạo phát.

– Tôi làm chuyện gì? Tôi làm rất nhiều chuyện, nhưng tôi chọc đến anh sao? – Lương Vỹ hơi giận. Lôi người ta đi một mạch, giận dữ vô cớ, rốt cuộc cậu làm gì sai chứ?

– Hôm qua em đi đâu?

– Hôm qua? Đi? Tôi… tôi đi… đi với Trình Nhã Văn. Sao?

Mạc Chính Phong nghiến răng, quay sang lườm cậu:

– Được lắm! Rất thẳng thắn! – Anh hơi nghiêng người ra phía sau, lấy từ sau ghế lên một chiếc túi, mở ra, cầm một xấp ảnh bên trong thẳng tay ném vào mặt cậu. – Tự mình xem đi!

– Cái này… – Lương Vỹ nhất thời không biết nên nói gì.

– Sao? Có gì muốn giải thích với tôi không? – Mạc Chính Phong hỏi, âm lượng cực thấp cực dọa người,

– Tôi… tôi và cô ấy vốn là không có gì cả! – Lương Vỹ tìm từ giải thích – Chỉ là cô ấy nói muốn đi mua sắm, kéo tôi đi theo.

– Ha? Vậy sao? Em là con gái sao? Hay người yêu cô ấy? Đã không phải thì chẳng có lí do gì một thằng con trai đi mua quần áo với một đứa con gái cả!

Lương Vỹ thật sự bất bình, cậu biết là hơi vô lý nhưng chuyện này hoàn toàn chỉ đơn thuần thế thôi.

– Cô ấy một mực muốn thế đấy chứ. Sao anh không đi hỏi cô ấy?

– Đây… đây hoàn toàn là… Tôi…. – Lương Vỹ cũng không biết làm sao giải thích. Đúng là cả quá trình ngày hôm qua không hề có gì, nhưng nếu chỉ nhìn những tấm ảnh này, quả thực khiến câu chuyện bị bóp méo hoàn toàn.

– Xem ra em không còn gì chối cãi nữa phải không? Tôi ban đầu còn nghĩ thuê thám tử làm gì, cuối cùng cũng không uổng phí công sức.

Thuê thám tử? Theo dõi sao? Lương Vỹ nhíu mày, sau đó liền bừng tỉnh đại ngộ. Mạc Chính Phong theo dõi cậu và Trình Nhã Văn. Mục đích thì khỏi cần nói, là anh không muốn người khác ở sau lưng mình thân mật với người của mình. Nói chính xác, anh… có tình cảm với Trình Nhã Văn! Ngoài mặt luôn tỏ vẻ chán ghét không quan tâm, nhưng trong lòng có thể là hoàn toàn ngược lại. Tính cách Mạc Chính Phong cậu hiểu, anh là kiểu nam nhân phong lưu đào hoa thích mập mờ ái muội với người khác. Ngay cả với Mã Tiểu Ny, anh còn thỉnh thoảng buông lời trêu ghẹo. Thế thì tại sao với một cô gái như Trình Nhã Văn, anh lại chán ghét? Thái độ khác thường thì chính là trong lòng coi người ta là người đặc biệt.

Xem ra, việc anh và cô thành đôi là sớm hay muộn thôi…

– Học trưởng, xin lỗi… – Lương Vỹ quay đầu, cảm giác tim gan như nhúng qua một bể dấm, chua xót vô cùng.

– Xin lỗi? Tức là em thừa nhận? – Mạc Chính Phong cơ hồ có dấu hiệu bạo phát.

– Chuyện này sẽ không lặp lại. Nhưng anh cứ tin tưởng Nhã Văn, cô ấy thích anh, sẽ không làm chuyện có lỗi với anh. Huống hồ… tôi thua kém anh rất nhiều.

Mạc Chính Phong như bị lửa giận thiêu đốt, ánh mắt nhìn cậu cũng như muốn tóe lửa. Bảo anh tin tưởng Trình Nhã Văn? Như vậy khác nào nói người có tình ý là cậu chứ không phải cô ấy. Anh vốn dĩ nghĩ thuê thám tử theo dõi cậu chỉ là để bảo vệ cậu, quan tâm cậu thôi. Vì thám tử của Mạc Quân đã tự động bỏ đi khi anh báo với y anh gặp lại cậu rồi. Kết quả thì sao? Khám phá ra chuyện hay ho thế này, quả là không phí tiền. Tên nhóc này, còn có thể thích con gái sao?

– Tôi cho em một cơ hội nữa để giải thích, đừng ép tôi phải ra tay với em.

– Không cần, tôi không muốn. Tôi chỉ có thể xin lỗi anh thôi.

Mạc Chính Phong đã giận đến đỉnh điểm, không còn kiểm soát nổi nữa, anh lao tới túm lấy áo cậu, gằn giọng:

– Mới hơn hai năm, em đã thay đổi thành thế này, thật khiến tôi bất ngờ. Lương Vỹ, em tại sao luôn không hiểu lòng tôi???

Mọi người thông cảm, mới hoàn một bộ truyện tình cảm nam nữ, nữ chính chết khi không được gặp nam chính lần cuối dù hai người rất yêu nhau T.T viết xong đau lòng quá nên sang đây không phát đường được. Chương sau mọi người muốn che hay không che nào?

Vì Sao Nokia Từng Thất Bại Trước Apple?

Gã khổng lồ Phần Lan thất bại trước Apple không phải vì iPhone, mà vì những bất ổn đến từ bên trong nội bộ của hãng, theo lời cựu chủ tịch Nokia Jorma Ollila.

Mùa thu năm 2007, chủ tịch của Nokia khi đó là Jorma Ollila, người vừa từ chức CEO một năm trước, hỏi ý kiến 12 vị điều hành đứng đầu công ty rằng “liệu iPhone mới của Apple có là mối đe dọa hay không”.

Lúc đó, 10 nhân sự cấp cao của Nokia cho rằng iPhone sẽ là đối thủ đáng gờm. Ai cũng thấy rõ điều đó, nhưng đối với con tàu khổng lồ như Nokia bấy giờ, né tránh tảng băng iPhone là điều vô cùng khó.

Trong cuốn tự truyện mang tên ” Against All Odds: Leading Nokia form Near Catastrophe to Global Success”, Jorma Ollila cũng thừa nhận điều này.

Đó là câu chuyện về Nokia vào đầu những năm 90 khi hãng gặp khó khăn chồng chất do quyết định đầu tư sai lầm, cho đến khi Jorma Ollila lên nắm quyền và lái con tàu Nokia đến thành công. Cuốn sách cũng nói về giai đoạn 2007 và sự diệt vong sau này của Nokia.

Năm 2004, lãnh đạo của Nokia đã nhận ra tương lai của thiết bị di động là điện thoại thông minh và yếu tố cạnh tranh chủ chốt khi đó sẽ là hệ điều hành. Bằng chứng là chiếc di động được định nghĩa “smartphone” lúc bấy giờ: Nokia 9000 đã ra đời với các tính năng mới như gửi email, lướt web.

Tuy nhiên, Nokia đã đúng đắn về sản phẩm, sai lầm về thời gian. Hãng tung ra Nokia 9000 vào năm 1996, khi công nghệ mạng không dây chưa sẵn sàng để sử dụng, khách hàng đã không thực sự cảm nhận được sự “thông minh” của di động này.

Dù đi trước, nội bộ Nokia lại chia rẽ. Hãng có tận 2 nhóm nghiên cứu hệ điều hành cho di động. Một nhóm nghiên cứu phát triển Symbian, hệ điều hành cũ kĩ có trên hầu hết các smartphone Nokia. Nhóm còn lại nghiên cứu MeeGo, hệ điều hành dùng cho các máy tính bảng, netbook hay các hệ thống nhúng.

Sự tham lam trong chiến lược này đã chia rẽ Nokia từ bên trong, đánh mất ưu thế trước một Apple với iOS và đội ngũ đồng nhất của họ. “Chúng tôi hiểu vấn đề, nhưng sâu trong tâm trí chúng tôi lại không thể chấp nhận điều đang diễn ra. Những dự án lớn cứ thế được tiếp tục. Những buổi dự báo doanh thu cứ diễn ra, trong khi điều chúng tôi cần làm là tập trung vào tương lai xa hơn”, Jorma viết trong tự truyện.

Những vị lãnh đạo đầu tiên của Nokia khi đó đã hơn 30 tuổi, gồm Jorma Ollila, Olli-Pekka Kallasvuo, Pekka Ala-Pietela, Matti Alahuhta và Sari Baldauf.

Họ đã cùng nhau lớn lên ở Phần Lan và lãnh đạo Nokia. Tuy được dẫn dắt bởi Jorma, nhưng từng người trong nhóm đều có quyền đưa ra quyết định như nhau. Mọi vấn đề lớn Nokia gặp phải đều được giải quyết khi “The Five” họp mặt để bàn bạc.

Jorma kể ông chưa từng gặp được đội ngũ lãnh đạo nào như thế trong các công ty, tập đoàn khác. Những năm tháng huy hoàng của Nokia có được đều do “The Five” đưa quyết định nhanh chóng nhưng thống nhất.

Thế nhưng, “The Five” bắt đầu tan rã khi năm 2004, Sari Baldauf quyết định từ chức và rời khỏi ban điều hành Nokia vì bà cảm thấy không còn mặn mà với công việc. Matti Alahuhta khi đó được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch điều hành của Nokia nhưng ông lại kiêm chức CEO của hãng thang máy Kone.

Điều hủy diệt Nokia không phải iPhone, mà chính là “The Five”. Sự tan rã của đội ngũ lãnh đạo này đã đặt dấu chấm hết cho số phận của Nokia.

Không lâu sau khi “The Five” mất 2 thành viên và Jorma từ chức CEO, Pekka Ala-Pietela cũng rời khỏi Nokia và để Olli-Pekka Kallasvuo điều hành công ty từ năm 2006 đến 2010.

Theo cây bút Justin Fox, có thể điều hủy diệt Nokia không phải iPhone, mà chính là “The Five”. Sự tan rã của đội ngũ lãnh đạo này đã đặt dấu chấm hết cho số phận của Nokia. Hãng sau đó được Stephen Elop lãnh đạo vào 2010 nhưng tầm nhìn sai lầm của vị thuyền trưởng không mang quốc tịch Phần Lan này đã khiến di sản của Nokia trở thành mây khói.

Nền tảng Qt, hệ điều hành Meltemi hay MeeGo đều bị ông từ bỏ để chuyển sang Windows Phone của Microsoft. Kết quả là điện thoại Windows Phone trong năm 2012 chỉ bán được khoảng 10 triệu máy, trong khi lượng smartphone bán ra toàn cầu cùng năm là 169 triệu máy, theo số liệu từ Gartner.

Hiện tại, cái tên Nokia vẫn xuất hiện trên các trang báo. Hãng di động này được cho sẽ trở lại với thiết bị Nokia D1C để tuyên chiến Samsung và Apple. Như đoán trước sự trở lại này, Jorma đã viết cuối sách: “Lịch sử đã cho ta gợi ý. Sau sự chuyển mình, Nokia có thể sẽ tìm được những thị trường mới mà hãng có thể phát triển”.